đọc truyện Bảy sắc cầu vồng

7:26 PM |
Xưa lắm rồi, các màu trên mặt đất bỗng dưng cãi nhau. Màu nào cũng tự cho rằng mình là tuyệt hảo, quan trọng nhất, hữu ích nhất và được ưa chuộng nhất.
Màu lục bắt đầu: Dĩ nhiên là tôi quan trọng nhất. Tôi là biểu tượng của sự sống và niềm hi vọng. Tôi được chọn để tạo thành cỏ cây. Thiếu tôi cảnh vật sẽ tiêu điều. Hãy nhìn vạn vật xung quanh, các bạn hẳn thấy tôi đúng.
đọc truyện bảy sắc cầu vồng
Bảy sắc cầu vồng
Sự tích bảy sắc cầu vòng
Màu xanh ngắt lời: Bạn chỉ nghĩ đến những gì trên mặt đất, hãy ngước nhìn trời xanh và dõi ra biển biếc. Từ đáy biển sâu đến chín tầng mây cao, sự sống tồn tại được đều nhờ vào nước. Trời xanh bao la mang hình ảnh của sự thanh bình. Nếu không có thanh bình muôn loài ai nấy cũng sẽ xác xơ.
Màu tím cãi lại: Tôi là màu của sức mạnh. Từ vua quan đến hàng giáo phẩm đều chọn màu của tôi vì tôi tượng trưng cho quyền uy và thông thái. Ai ai cũng sẵn sàng lắng nghe và tùng phục.
Màu vàng cười vang: Sao toàn là chuyện nghiêm túc quá thế. Tôi cho rằng chỉ có tôi mới mang lại niềm vui và sự ấm áp cho đời mà thôi. Này nhé, mặt trời vàng, mặt trăng vàng, các vì sao vàng, tất cả đem lại sự vui tươi và nụ cười cho toàn thế giới. Vắng tôi là thiếu hẳn đi niềm hân hoan.
Đến lượt màu cam tự khen: Tôi là màu của sức khỏe, của sự đổi mới. Có lẽ tôi là một màu quí vì tôi phục vụ mọi nhu cầu của con người. Tôi mang các sinh tố quan trọng nhất, hãy nhìn các loại trái cây thì biết. Tôi ít khi có mặt nhưng khi tôi nhuộm bầu trời bình minh hay bầu trời hoàng hôn, vẻ đẹp mê hồn của tôi khiến không còn ai nhớ đến các bạn nữa.
Màu chàm tiếp lời, giọng nhỏ nhẹ nhưng quyết liệt: Các bạn hãy nghĩ đến tôi xem nào. Tôi là màu của sự tĩnh lặng. Phải để ý đến tôi vì thiếu tôi, các bạn sẽ trở nên hời hợt, thiếu sâu sắc. Tôi đại diện cho tâm hồn, ý tưởng và sự tinh tế. Ai cũng cần tôi để có được một cuộc sống cân bằng cũng như tạo nên sự khác biệt. Tôi hữu dụng cho lòng tin, những giây phút trầm tư, an lạc nội tâm.
Mưa nói: Thật là ngốc nếu các bạn mãi chống đối nhau. Các bạn không biết rằng mỗi màu được tạo ra cho một mục đích rõ ràng sao? Mỗi màu đều có một tính cách độc nhất và đặc biệt trong thế giới này. Hãy bắt tay nhau và cùng đến với tôi.
Các màu nghe có lý và làm theo đề nghị của mưa. Chúng đến bắt tay nhau. Mưa khuyên tiếp: Từ giờ trở đi, khi nào mưa mỗi bạn hãy nổi lên thành một cầu vồng trên bầu trời để chứng tỏ các bạn đã chung sống hòa bình. Cầu vồng là hình ảnh của sự hy vọng và hòa giải.
***
Tình bạn rực rỡ như bảy sắc cầu vồng: đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím. Đỏ là quả chín, cam là ngọn lửa bất diệt, vàng là ánh dương chiếu rọi, lục là cây cỏ bừng mạch sống, lam là dòng nước trong xanh, chàm là niềm mơ ước trong tim, tím là nụ hoa sắp nở. Chúng ta hãy cùng nhau chung tay chăm sóc tình bạn để tình bạn trổ nụ đơm hoa nhé!

Xem thêm…

truyện ngắn "huynh đệ"

7:16 PM |
Truyện ngắn CHỈ CẦN 5 PHÚT THÔI , TÔI HỨA BẠN SẼ
PHẢI KHÓC 1.
 Lúc nó ra đời, kế hoạch hóa gia
đình quản rất ngặt, trong thôn chỉ có
hai nhà có em bé. Một nhà nếu không
trốn đi vùng khác thì bị phạt tiền, mỗi
nó đường đường chính chính oe oe
chào đời làm con cưng. Không phải vì nhà nó có quyền có thế mà là vì anh
trai nó vốn mang bệnh não bẩm sinh,
dân gian gọi là bệnh đần.
Mẹ nó cầm cây roi trên tay dọa anh nó:
"Vĩnh viễn không được lại gần em
nghe chưa". Vì sợ anh làm hại nó nên mẹcấm anh vào phòng của nó. Đến
nỗi ăn cơm cũng bắt anh ấy ăn một
mình trong căn phòng nhỏ. Anh hay
lén lút ngồi xổm bên ngoài khung
cửa sổ nhìn trộm nó, thấy em trai là
anh sung sướng cười, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống... Thật tình lúc nhỏ anh trai cũng được
cưng lắm, đến khi những đứa trẻ
cùng tuổi tập nói tập đi thì anh nó vẫn
ngốc dại, không mở miệng nói được
từ nào. Khám bệnh xong mới biết anh
nó bị bệnh não bẩm sinh. Ông bà nội trúthết thất vọng và uất ức lên đầu bố
mẹ nó, mẹ nó đem hết oan ức đổ lên
đầu anh nó, hễ gặp một chuyện nhỏ
là anh nó phải chịu một trận mưa roi.
Có lúc mẹ ôm nó phơi nắng trong
vườn, anh nó cẩn thận mon men đến gần, thích quá anh đưa tay sờ lên má
nó. Mẹ nó như sợ một bệnh dịch gì vội
bồng nó đi chỗ khác, mắng nhiếc anh
nó: "Không được lại gần em, mày
muốn truyền bệnh cho em à?".
Một lần, mẹ không có nhà. Từ xa, anh ngắm mợ bồng nó trên tay, vẫn là
cười ngốc thôi. Mợ xót lòng, vẫy tay
gọi: "Đến đây cầm tay em một tí này".
Anh nó vội trốn đi, miệng lắp bắp nói
liên tục không rõ: "Không... không
cầm... truyền bệnh, truyền bệnh". Hôm đómợ khóc òa, anh nó đưa tay
lên lau nước mắt cho mợ, vẫn là cười
ngốc thôi. 2. Nó lớn dần, đang thời tập nói. Mấy
lần nó huơ tay lên, bò tới phía anh.
Anh nó mừng quá nhảy cẫng lên. Mẹ
nó tới kịp, vội vội vàng vàng bồng nó
đi chỗ khác.
Nhìn những đứa trẻ khác mút kem que, anh nó liếm môi, cảm thấy nóng
và khát lắm. Bọn nhóc nói nếu anh
chịu làm chó tụi nó sẽ cho kem. Anh
nó làm chó bò trên đất, nhưng bọn
nhóc quỵt kem và cười ầm lên. Bằng
một động tác nhanh gọn, anh nó nhổm người lên, như điên dại cướp
lấy que kem. Bọn nhóc sợ quá khóc
rống. Anh nó cầm chiến lợi phẩm chạy
về nhà, không biết rằng trên đường
que kem tan dần, tan dần. Về đến nhà
kem chỉ còn một miếng nhỏ tội nghiệp mà thôi. Nó đang chơi ở vườn
sau, nhân lúc mẹ không để ý, anh
đem kem đến trước mặt nó và nói:
"Ăn... ăn... em ăn đi". Mẹ nó thấy anh cầm cái que như đang
ra hiệu gì đấy, vội chạy đến xô anh
ngã nhoài ra đất, que kem lấm lem
đầy đất, anh nó ngẩn người nhìn một
lúc lâu rồi ngoác miệng khóc.
Nó biết nói nhưng chưa từng gọi một tiếng anh. Anh nó hi vọng mình có thể
như bao người anh khác được em trai
là nó gọi một tiếng anh. Vì vậy lúc nó
đang đùa nghịch ở sân sau, anh đứng
phía ngoài xa ba mét, lấy hết sức hét:
"Anh, anh". Anh muốn nó nghe thấy sẽ học được cách gọi anh. Một lần anh
đang cố gắng hét thật to, mẹ mắng
nhiếc anh và đuổi đi chỗ khác chơi.
Lúc đó nó ngước mắt lên nhìn anh,
đột nhiên gọi thật rõ một tiếng: "Anh".
Anh nó chưa bao giờ vui như thế, hoa chân múa tay, bỗng nhiên chạy đến
ôm nó thật chặt, nước mắt nước mũi
tèm lem đầy vai áo nó. 3. Từ nhỏ nó đã bịngười ta gọi là "em
thằng ngốc". Lớn lên, nó ghét cách
gọi này. Bởi vậy nó luôn mặc cảm và
hận ghét anh nó.
Một lần, cũng vì chính cách gọi này mà
nó bị người ta đánh. Nó bị lũ bạn đè lên người. Bỗng nhiên lũ bạn bị ai đó
nhấc lên - là anh trai nó.
Nó chưa bao giờ thấy anh nó mạnh
mẽ như thế, nhấc bổng cả lũ bạn nó
lên, quật ngã chúng ra đất. Lũ bạn
vừa khóc vừa thét đau. Nó thấy sợ, rắc rối rồi, bố chắc chắn sẽ phạt nó.
Phút ấy nó hận mẹ tận xương tủy vì
sao lại sinh cho nó một ông anh trai
đần độn như thế. Nó dùng hết sức
đẩy anh trai ra, hét rằng: "Ai bảo anh
quản chuyện người khác, anh là thằng ngốc". Anh nó ngã ra đất, thẫn
thờ nhìn theo bóng nó khuất xa dần.
Hôm đó, bố bắt hai anh em quỳ ra đất
rồi dùng roi mây quất tới tấp. Anh bò
lên người nó, run rẩy nói: "Đánh...
đánh con, đừng đánh em". Mấy hôm sau mẹ mang kẹo từ thành
phố về, chia cho nó tám viên, anh nó
ba viên. Không chỉ là chia kẹo, những
lần khác anh nó vẫn chịu vậy. Sáng
sớm, anh đứng sau cửa gương đợi nó
đi ra, xòe bàn tay có hai viên kẹo. Nó lờ đi, coi như không thấy gì. Anh nó
lại chạy đến trước mặt, xòe bàn tay có
ba viên kẹo và nói: "Ăn... ăn, em ăn
đi".
Không biết vì sao lần này nó đột
nhiên không cần, anh nó chạy theo quấnquýt cả chân, không nói lời nào,
nhét cả ba viên kẹo vào mồm nó.
Lúc kẹo trôi qua khỏi họng, nó thấy
rõ mắt anh trai đẫm nước mắt. 4. Cầm giấy trúng tuyển vào đại học,
bố mẹ rất mừng, anh trai nó cũng vui
lây. Thật ra anh nó không hiểu đại
học là gì, nhưng biết rằng em trai đỗ
đại học mang vinh hạnh đến cho cả
nhà và cũng không ai gọi mình là thằng ngốc nữa.
Trước đêm nó lên thành phố nhập
học, anh vẫn không vào phòng nó,
chỉ đứng ngoài cửa sổ và đưa cho nó
một bọc vải, mở ra thấy vài bộ áo
quần mới. Đều là của mợ cho hai anh emnó hoặc là bà cô ở thành phố gửi
tặng. Thì ra mấy năm qua anh nó
chưa hề mặc áo quần mới. Bởi mẹ
không để ý đến nên anh giấu đi. Lúc
đó, nó phát hiện áo trên người anh đã
cũ mèm, rách vài chỗ, chiếc quần ngắn lên tận mắt cá chân, nom thật tội
nghiệp. Mũi nó cay cay, bao nhiêu
năm qua ngoài sự ghét bỏ, hận thù
nó có cho anh cái gì đâu.
Anh nó vẫn cười ngốc thôi, có điều
trong mắt đầy hi vọng, nó không biết đó là hi vọng gì. Mặc dù anh không
biết nó đã cao lên rất nhiều, không
biết áo quần ấy đã đến lúc lỗi thời
không thể chưng diện đi ra phố được
nữa nhưng nó vẫn khoác mặc vào,
xoay tới xoay lui giả bộ vui mừng ríu rít hỏi anh: "Đẹp không? Có hợp
không?". Anh nó gật đầu, ngoác
miệng cười.
Nó viết lên giấy hai chữ "huynh đệ"
rồi chỉ cho anh chữ này là huynh, chữ
này là đệ, huynh là anh, đệ là em. Huynh đệ có nghĩa là có anh rồi mới
có em, không có anh thì không có em.
Hôm đó, anh nó lại đọc ngược thành
"đệ huynh". Lúc lên đường nó khóc,
anh nói rằng trong lòng anh nó là số
1, không có nó thì không có anh. 5. Nói đến đời sống đại học, nó thấy
rất thú vị, nhiều điều mới mẻ, dường
như nó quên mất người anh trai nơi
quê nhà.
Lần nọ mẹ đi gọi điện thoại cho nó,
anh đi theo đến bưu điện. Mẹ nói rất nhiều, cả tiếng đồng hồ rồi bảo với
nó: "Nói chuyện với anh con mấy câu
này". Anh tiếp điện thoại, đợi thật lâu
không nghe tiếng gì cả, mẹ nói rằng:
"Thôi cúp máy đi, anh con khóc rồi,
anh con chỉ lên ngực ý nói rằng nhớ con đó".
Nó vốn muốn nói mẹ đưa điện thoại
lại cho anh trai để nói với anh rằng:
"Đợi em về sẽ dạy anh học chữ, sẽ
mua cho anh những kẹo bánh mà chỉ
ở thành phố mới có, đem về cho anh thậtnhiều quà". Nhưng nó không mở
nổi miệng và cúp điện thoại. Chỉ vì nó
không muốn bạn cùng phòng biết nó
có một anh trai bị bệnh não bẩm sinh,
một anh trai đần độn.
Hè đến, nó về nhà, trên xe ăn một viên kẹo, bỗng nhiên nhớ lại anh
từng nhét kẹo vào miệng nó, kẹo ở
trong miệng nhưng lòng nó đắng
nghét. Lần đầu tiên về đến nhà, nó hét thật
to: "Anh, anh ơi. Em đã về, xem em
mang gì về cho anh này". Thế nhưng
không có tiếng cười ngốc của anh nó
nữa, không có bóng ông anh gần 30
tuổi đời còn mặc quần ngắn đến mắt cá chân nữa.
Bố mẹ nước mắt đầm đìa, nói với nó
rằng: "Một tháng trước, anh con lao
xuống sông cứu một đứa bé, anh
không biết bơi. Đứa bé đó được cứu
sống nhưng anh con không lên nữa". Bố mẹ nó úp mặt khóc...
Một mình đứng bên dòng sông, ký ức
về anh chợt ùa về tha thiết. Nó rút
trong túi một tờ giấy có viết hai chữ
"huynh đệ". Đó là chữ của nó, phía
dưới là chữ méo xẹo của anh nó. Nó có thể nhận ra anh nó viết "đệ
huynh".
Xem thêm…

đọc truyện A ấy là đại gia, và tôi là vk a ấy

8:18 AM |

Anh ấy là đại gia và tôi là vợ anh ấy
- Đây là một câu chuyện rất cảm động có thật ... câu chuyện về cuộc sống của một người phụ nữ ... một người như bao người phụ nữ khác ... một người khao khát hạnh phúc từ gia đình ... từ người chồng mà họ gửi gắm trái tim... Nhưng chồng cô ấy... là một ĐẠI GIA!
A ta có tiền.
A ta có nhiều gái lẽo đẽo đi theo .
A ta có tkể có bất cứ thứ gì a ta muốn .
A ta mua mọi thứ bằg xấp polime và dollar trog ví.
A ta là Đại Gia.
Tôi k có tiền .
Tôi k có nkan sắc, k có đườg nét mềm mại .
Tôi k có người bám đuôi .
Tôi k mua được tất kả nhữg gì tôi muốn .
Tôi nghèo .
Và tôi là đứa kon gái quá đỗi bìh thườg .
Tan tầm .
Dòg người ùn ùn như dòg lũ .
Đã tà .
Chiều kũg tan theo cái giá lạnh mùa đôg .
Gió đùa nhữg lọn tóc buôg làm chúg rối bù .
Phấn son trôi tuột cả, mascara cũg nhoè nhoẹt .
Liêu xiêu .
Tôi khóc .
Đã lâu lắm rồi tôi mới khóc đển tê liệt như thế.
Vì đâu ?
Vì ai…?
*
Hà Nội lạh qá .
Một kái áo sơ mi mỏg tag làm sao chốg chịu đc cái rét chỉ hơn 10 độ.
Hơn nữa .. nó lại kòn là 1 kái áo sơ mi màu trắg tag tóc.
Giữa màu xah tối của ckiều tà sắp hóa đen để về đêm, nó chỉ ság chứ k hề đem lại cảm giác ấm áp tẹo nào .
Bước ckân ko biết dẫn đến nơi nào .
Vẫn đi … Vẫn đi …
Vẫn cố …
Vẫn đi …
Và k dừg lại .
Hàg ngàn hàg triệu kon mắt xéo ngag qa tôi .
Lại rì rầm … lại xì xào … lại bàn tán .
Bốn tkág qa tôi hoá "điếc " với họ .
Giờ vẫn giữ tkói qen .
Mặc kệ .
Câm lặg .
Bước .
Tôi đã yêu a ta .
Tôi đã yêu người đàn ôg đó .
Người đàn ôg ko đẹp nhưg quyến rũ trog mắt nhữg kon đàn bà đi săn tình .
Tôi là 1 trog số nhữg kon đàn bà ấy, nkưg may mắn hơn đã lọt vào được " mắt xanh " kủa a
*
So với nhữg người cô gái kia, tôi phải thừa nkận họ hút hồn hơn tôi rất rất nhiều .
Ngực đẹp , môg cog , eo nhỏ , khuôn mặt gợi tình .
Từg đườg nét trên cơ thể như thế họ là " kon cưg " kủa tạo hóa .
Còn tôi chỉ là " kon nuôi " kủa tạo hóa mà thôi .
Đã là " kon nuôi " tkì làm sao so sánh bằg " kon cưg " được ^^
Nhưg tôi vẫn tự hào. Bởi thay vì thiếu đi nhữg đườg nét kia, tkay vì khuôn mặt được make up 1 cách cẩn thận , tôi có ánh mắt buồn lạ và gươg mặt mùa thu .
Cái mùa mà tôi đc hạ sinh trên thế gian này .
Và cũg là cái mùa mag a đến với tôi J~
Quán café X.
Tối đó tôi chỉ có 1 mìg. Nếu ko nkầm tkì hôm đó là ngày 9 - 9 .. ~
Qán X ko to, ko lug lig nkưg luôn tạo ra cho tôi cảm giác thoải mái nkất .
Trog qán có 1 chiếc piano nhỏ và cũ nkưg tiếg piano vẫn thanh thoát lắm .
Tôi đến đây ko chỉ là để làm vơi đi tâm trạg, mà kòn là để thưởg thức tiếg dươg cầm bay bổg kia .
Và cũg có khi chính tôi đặt nhữg ngón tay lên từg phím đàn ấy .
Tối 9 - 9 tôi chơi bản Kiss Tke Rain .
Tối 9-9 tôi như cuồg dại trên fím đàn .
Tối 9-9 tôi như qên thân theo nhữg nốt nhạc .
Rượu, thuốc làm thần kinh tôi như lâng lâng ,
Tôi vừa thất tình .
Ai tinh ý thì nhìn thoág cũg nhận thấy tôi thất tình -.-" .
Nốt cuối cùg của bản đàn đã dứt .
Một bàn tay nkẹ nhàg đặt lên vai tôi .
- A là ai ?
- Đi tkeo anh .
A kéo tuột tôi đi khiến tôi vô cùg sửg sốt. A dặn tôi đứg yên chờ anh 1 phút.
Một ckiếc Mercedes đen bóg loág đỗ ngay trc’ mắt tôi .
Tôi ngỡ mìg đag mơ .
A mở cửa xe rồi mời tôi lên.
1 phút bối rối .. ~
Một kẻ lạ sao lại được đối xử như vậy?
Tôi k hiểu nhưg vẫn bước theo a ..
Lúc đó khoảg 1h ság.
Đườg phố vắg tanh.
A phóg nkư bay khiến tôi nao nao bởi vẫn còn say .
A im lặg .
Tôi cũg lặg thinh .
Tôi ko biết tên a, ko biết a làm ngề gì , a ở đâu và a là ai ?
A cũg tkế .
Tôi chẳg hé môi hỏi.
A cũg chẳg bắt chuyện .
20’ sau a dừg trc’ 1 khách sạn lớn .
Tôi sữg sờ .
Từ bé đến lớn chẳg khi nào tôi đc biết đến nkữg kháh sạn lớn và sag trọg ntnày .
Đến cả cái sảnh kháh sạn tôi cũg chưa từg đặt chân đến .
Thế mà a đưa tôi đến .
Tôi hiểu ý a ….
Nkìn a .
Quàg tay tôi vào tay a.
Bạo dạn bước qua sảh, tới khu lễ tân và vào phòg .
Tôi điên rồi !
*
A châm tkuốc, rít 1 hơi rồi truyền tay cko tôi .
Tôi rít tkật nkẹ rồi nkả khói thẳg về phía a, cười lớn .
A cầm lại điếu tkuốc, dùg ánh lửa nhỏ nhoi ấy để ngắm tôi .
Bàn tay ấm áp vừa đặt trên vai tôi khi nãy đag vuốt ve gò má tôi .
A ngậm tkuốc, dùg kả 2 tay trượt xuốg áo tôi và xé rách nó .
Ckỉ kòn áo lót , mìg trần lạh lẽo, a ôm tôi thật mạnh .
Siết ckặt vờ vai.
Siết ckặt vòg eo.
Siết ckặt kả tkân hìg bé nkỏ đag run rẩy kủa tôi vào lòg.
A hôn tôi…
Hôn tôi…
Hôn tôi…
Cắn môi tôi r’ất mạh khiến máu ckảy ra .
Tôi bật khóc .
A xoa tay khắp cơ thể tôi như dỗ dành .
Rồi lại hôn…
Lưỡi a liếm cạn nhữg giọt máu đỏ hồng .
Liếm cạn nkữg giọt rượu cùg nkữg giọt nc’ mắt vẫn kòn đọg trên môi tôi .
A bế tôi lên giườg và làm tình vs tôi …
Mồ hôi, máu, nước mắt hoà quyện chát đắg …
Đêm nay cũg chát đắg .
Đêm nay chúg tôi là của nkau .
*
11h ság
Tôi tỉg dậy, thấy a lại hút thuốc bên ô cửa sổ .
- Em .
- A dậy sớm ghê .
- Cả đêm a tkức trắg …
- …
- Ngắm e …
Tôi nhíu mày tỏ ra ko hiểu, a cũg ko buồn chứg mig .
Tôi quấn chăn quanh người rồi nhặt quần áo đag rơi ngốn ngag trog phòg.
- Bỏ ckúg đi , cũ rồi .
- Nhưng ..
- Mặc cái này đi, e sẽ đẹp lắm đấy .
Nói rồi a đưa tôi 2 cái túi. Nguyên 1 ckiếc váy kủa Guess, 1 đôi giày kùg hãg và 1 túi LV.
- Em ko nhận đâu . Chúg qá sức với em ..
Anh ko nói, chỉ mỉm cười .
A gỡ tay tôi ra khỏi tấm chăn đag qấn quah người rồi mặc đồ cho tôi .
- Đẹp lắm !
Anh tán thưởg trog khi tôi thì ngỡ ngàg .
Ko ngờ 1 kon vịt xấu xí như tôi cũg có ngày hóa thiên nga .
A nắm tay tôi , hôn nhẹ, luồn qa ngón áp út 1 chiếc nhẫn .
- Lấy a nké !
Tôi tròn mắt .
- Anh đùa à ? hôn nkân k fải trò chơi đâu a .
- Ko mà . Lấy anh nhé . Cưới anh nhé !
- …
- Nhé … lấy a nké !
A nkìn tôi âu yếm và đặt lên môi tôi 1 nụ hôn cũg si tìg nkư đêm qa nhưg ko điên dại như thế .
- Là vợ a , có đc. ko
- …vâg… !
A bế xốc tôi lên, đi ra khỏi phòg và vào thag máy .
A cười mãn nguyện, nụ cười vs đầi đủ niềm vui và hạnh phúc trọn vẹn.
Tôi chỉ nhìn a. Tôi thấy a quyến rũ vô cùg .
Ai đó đã nói vz tôi rằg, tình 1 đêm là tình chỉ đến và đi chứ ko bao giờ ở lại .
Nhưg sao hnay tôi ko thấy vậy .
Cảm giác bị bội bạc rồi phũ bỏ của người yêu cũ đã làm tôi đau , thì nay tôi quên .
Tôi cũg hòa nhịp với niềm hạnh phúc của anh .
Tôi vui .. ~
Hnay , tôi có chồg .
Hnay , tôi được là vợ .
Hnay , tôi khác .
Ko biết vì lí do gì mà tôi đâm đầu nhận lời cầu hôn của 1 người đàn ông mà lai lịch tôi cũg chẳg rõ .
Chi biết anh ta giàu có và quyến rũ hết mực .
Nếu để anh ta cô đơn , ta sẽ mất đi 1 cơ hội .
Vì thế mà cái siết tay hnay của tôi dành cho anh cũg thật đặc biệt .
Dù thật lòng .. tôi chưa hề yêu a !
Có lẽ ...
A cũg thế ..
*
Cuộc sốg vợ chồg với a là nhữg ngày thág tôi như đag ở thiên đườg.
A vô cùg giàu có nhưg lại chỉ sốg 1 mìg .
A rất chiều tôi .
Ngày ngày đưa tôi đi ăn ngoài tiệm, nhữg cửa tiệm ăn uốg sag trọg và đắt tiền .
Hôm nào k fải đi làm, a lại đưa tôi đi mua sắm.
A cko tôi tự do ckọn lựa nhữg gì mình thích mà ckẳg cần fải để ý giá tiền .
Có lúc tôi biết anh thanh toán nhữg hóa đơn tới tận mấy trăm ngàn dollar .
Nhưng anh giàu , anh bảo tôi rằg " đừng tính tóan , hãy làm nhữg gì mà em muốn " .
*
Xug quah tôi bủa vây là bao lời dị nghị .
- Con bé kia là ai mà sao cứ tá túc nhà thằg Hùng mãi thế ?
- Trôg ngoan ngõan hiền lành thế kia mà cũg lang chạ .
- Chắc là bám đít nó moi tiền ý mà . Cái loại con gái mất nhân phẩm .. ~
...
Còn bao lời cay độc xoáy ngiến lấy tôi.
Tủi thân, tôi chỉ biét ôm anh trăn trở .
Anh vỗ về tôi , kéo cả thân hình bé nhỏ của tôi vào lòng .
Và làm tình vs tôi .
Lúc nào cũg thế … ở mọi tâm trạg .
A luôn yêu tôi hết mìg .
Cảm zác 2 là 1 a trao tôi khiến tôi mê mẩn .
Tíg a ít nói, a chỉ có cử chỉ mà tkôi .
Luôn hiền hận như thế , luôn chân thật như thế .
A dịu dàg đến từg phút giây .
*
- Ngọc àh ,mày xem lại ckồg mày đi …
- Ơh . Sao thế ?
- Mày ko thấy có gì lạ à ?
- ...
- Anh ý đag cặp vs con nào đấy . Tao nhìn thấy chồg mày đi từ quán cafe ra với nó . Còn ôm ấp nhau nữa . Tình cảm lắm -.-" .
- Mày đùa à ? Anh ý chẳg bao giờ phản bội tao đâu . Chắc mày nhìn lầm rồi .
- Tùy mày đấy . Cẩn thận , có ngày nó cắm lên đầu mày một lúc 10 cái sừg .
- ...
Tútttt ..
Đầu dây bên kia cúp máy .
Tôi gục xuốg
Tại sao ?
Tại sao ?
Tại sao ?
Tại sao ?
Tại sao ?
*
Sươg .
Thuốc lá .
Rượu .
Chăn .
Gối .
Mồ hôi .
- A yêu e
- Yêu em ?
- Yêu em ! Rất yêu kưg à .
- Đảm bảo thật chứ ?
Anh ko trả lời thành tiếg , chỉ tiếp tục yêu tôi .
Anh xin tôi 1 đứa con .
A nhắc đi nhắc lại 3 lần câu đó .
Tôi lắc đầu .
Tôi từ chối .
Và lần đầu tiên trog số nhữg đêm dài chúng tôi bên nhau, tôi đẩy anh ra .
Ko 1 lời nói, chỉ 1 ánh mắt , tôi qay đi , kéo chăn kín lại .
A thấy lạ nhưg chỉ im .
A luôn im lìm như thế, bởi vậy lòng anh ra sao chỉ-mình-anh-hiểu .
*
Tôi dậy rất sớm ngay sáng hôm sau đó .
Cả khuya tôi ko ckợp mắt .
Tôi nghĩ đến lời nói của bạn thân .
Tôi nghĩ đến a cùg chuỗi ngày ngắn ngủi bên nhau .
Và đó mới chỉ gần 4 thág J~
Tôi mới là vợ a gần 4 thág mà sao tôi ngỡ là 4 năm .
Chẳg biết thời gian trôi nhanh hay chậm nữa .
Lúc đầu theo a là vì tiền, vì lời cầu hôn của người lạ mà tôi đã trót nhận .
Sau này theo a là vì yêu.
Yêu….
Yêu vẻ thah tú trên gươg mặt quyến rũ .
Yêu…
Yêu cử chỉ luôn mon men ngẹn ngào .
Yêu …
Yêu anh .
Tôi lồg lộn lên vì tìg yêu ấy .
Tôi quyết địh dõi tkeo a
Một cách bí mật ~
*
Lịch trìh như mọi ngày của anh .
Ság đi làm , trưa ghé qán ăn qen tkuộc gần nơi làm việc , chiều tan làm về nhà với tôi .
Đó là lịch trình đơn giản nhất mà tôi biết .
1 ngày, 2 ngày, 3 ngày …
Ko có gì lạ .
Chẳng lẽ bạn tôi thực sự đã nhận lầm người .
Nhưg đến ngày thứ 11 …
Con người ấy, khuôn mặt ấy, bờ vai ấy, bàn tay ấy …
Ánh mắt, đôi môi…
" Của tôi " cơ mà ..
" Của tôi " sao lại có thêm 1 người khác sở hữu nữa thế ?
Tôi gần nkư fẫn nộ. Cái qán mà tôi tkấy a bước ra k fải qán mọi khi a hay ghé vào khi trưa .
Tôi lục tìm di độg, gọi thẳg về cơ qan a .
" Xin lỗi, Ckủ tịch ko có ở đây ! Bà có điều gì cần nhắn lại ko ? "
Tútttttt ….
Tôi dập máy thô thiển.
Vẫy taxi trở về " mái ấm "
*
Hnay với tôi là địa ngục .
Tôi k còn thấy " mái ấm " này ấm áp nữa .
Tôi tát nước lên mặt liên tục, liên tục ..
Để mong ko nhận ra đâu là nước , đâu là nước mắt .
Tôi rút 1 chiếc guốc từ chân mình ...
Đôi guốc giá cả trăm dollar ..
Đập túi bụi vào gươg .
Điên loạn .
A ta là chồg tôi và a ta lừa dối tôi !
Đồ khốn…
Tôi ckua xót ngẫm lại bản thân mìg.
Tôi đên vs a qa 1 bản đàn .
Đến với a qa tìh 1 đêm .
Đến với a chỉ là sự sắp đặt vô tìg của thượg đế .
Thượg đế để a gặp tôi, cho tôi vui, rồi đòi a về .
Chíg xác là 4 thág ~
4 thág qa tôi đã qên : Chồg tôi – a ấy là đại za !
4 thág qa tôi đã qên : Chồg tôi – a ấy rất quyến rũ !
Tôi qên mất !
Tôi qên !
Qên…
QUÊN !
A dùg ngọt ngào làm mụ mị đầu óc tôi .
A có tkứ vũ khí sắc bén hơn kả lời nói … đó là cử chỉ âu yếm yêu thươg !
Tôi đã QUÊN rằg …
Làm - Vợ - Đại – Gia – Không - Hề - Dễ !
Cuộc đời ơi !
*
A về đến nkà í ới gọi tôi nhưg tôi k trả lời .
Hnay tôi k ra tận cửa đón a như tôi vẫn làm .
A về đến nkà kêu tên tôi nhưg tôi k tkưa gửi .
Hnay tôi k qen với giọg nói này nữa .
Anh tìm thấy tôi đag ngồi bệt trên sàn nhà vệ sinh cùg nước mắt lăn dài .
Anh ôm 2 vai tôi , nhắc tôi dậy .
Tôi ko dậy .
Tôi ko đứg nổi nữa .
A thấy 2 tay tôi đẫm máu .
A thấy gươg vỡ tan tàh .
A thấy 1 bên tay tôi đag siết 1 mảh gươg vỡ .
Mảh gươg ấy như là 1 cuộc hôn nhân thất bại !
- *** ! Thằg phản bội - tôi chửi a - Anh nghĩ anh có tiền là đòi tiên cũg được hay sao ? Anh nghĩ gì thế ? Anh chả là cái thá gì hết . Nói cho anh nghe .. anh sẽ ko tìm được con đàn bà nào hơn tôi đâu .
- Em làm sao thế ?
- Giả ngu hay ko hiểu ? Anh đã đi lại với ai ? Anh lừa dối tôi đc bao lâu rồi ?
- Em .. em .. em đag nói cái gì thế ?
- Thôi đi !!!
Tôi vùg vằg bỏ đi .
Tôi chạy vào phòg , dọn hành lí dưới sự hỗn độn của tâm trí .
Tôi căm thù anh đến tận xươg tủy .
Tôi hận a .
A quàg tay ôm chặt lấi tôi, mặc kệ cko tôi cào cấu.
Tôi gào thét và khóc như điên dại .
A vẫn ôm tôi chặt. A k buôg tay .
- Em mãi là của anh - anh nói .
Tôi gạt phăg a đi k ngần ngại, buôg 1 nụ cười !
Tôi lao ra khỏi nhà trog màn mưa đêm .
*
Chân nặg trĩu, người chẳg kòn chút thể lực .
Cả ngày tôi ckưa ăn gì ngoài nước mắt .
Tôi gục xuốg 1 góc tối om khuất sau 1 con phố dài .
Ngửa mặt lên trời, nhữg hạt mưa táp vào mặt tôi buốt rát .
Tôi đã nín khóc rồi .
Khi con người ta kiệt sức thì phải cần mưa mag đến sức sốg
Nước mắt tôi ckạn cũg fải ckần mưa mag về .
Mưa ơi !!!!!
*
Tôi cứ ngồi ở cái xó đó 3 ngày .
Ko ăn ko uốg .
Ko 1 đồg tiền .
Để gắg mà sốg, tôi phải kiếm tiền .
Thật khó khăn bởi tôi đã qen đc nuôg chiều .
Tôi đem bán tất cả số qần áo hàg hiệu trôg còn mới, còn đẹp mà a mua cho tôi .
Cả guốc .
Tôi giữ nhữg thứ cũ hơn cko mình .
Đặc bịêt giữ chiếc váy đầu tiên anh tặg .
Vào đêm 9-9.
Lúc mua đốg qần áo về nó là cả trăm ngàn , rồi đến gần kả triệu dollar .
Giờ bán đi ckẳg nổi 1/10.
*
Tôi bật điện thoại.
99 cuộc gọi nhỡ, và chỉ toàn là số a…
Tôi cười khấy.
Bỗg điện tkoại lại rug.
Số lạ lạ.
Tôi băn khoăn ko biết có nên nhấc máy hay ko .
Vì sợ lại phải nge giọg a nói .
Nhưg …
- Cô có fải vợ a B.P.Hùg đag cư trú tại số nkà *** pkố *** k?
- Anh là ai?
- Chúg tôi ở Bộ Côg An, đã tìm và gọi cô lien tục mà ko được .
- Sao ? có ckuyện gì vậy thưa a ?
- Phiền cô đến vịên Y nkận xác …
- Hả ? - Tôi cuốg quýt- Vâg vâg tôi đến ngay đây .
Tôi cúp máy vội vàg, vẫy 1 chiếc taxi rồi yêu cầu phóg thật nhah đến bệnh vịên .
Tôi hỏi han, tôi chạy cuốg cuồg.
Trôg tôi lôi thôi lếch thếch, tệ đến ko tả được .
Người ta chỉ tôi hướg đi, và tôi cắm đầu chạy .
Tôi hoảg loạn thực sự .
*
A bất độg nằm đó .
Thể xác a cóng lạnh .
Tôi gào lên trog tuyệt vọg .
Tôi đan 5 ngón tay của mìg vào tay anh .
Nhưg ….
5 ngón tay kia ko còn khum lại và siết chặt 5 ngón tay tôi nữa .
Tôi khóc… khóc đến tê tái… khóc đến tê liệt cả thần kig .
- Em yêu Anh … Em luôn iêu Anh … Em iêu A … EM IÊU ANH !!!!!!!
- …
- Anh nói yêu em mà . Ngồi dậy em ôm đi . Sao anh lại nằm đây . Dậy đi anh .
- ...
- Đừg giận em nữa . Em sai rồi . Dậy đi anh , chúg mình về nhà . Và rồi chúg ta còn phải sinh con nữa mà . Chẳg phải a muốn có 1 đứa con sao . Dậy đi anh . Dậy điiii .. ~
- ...
Bà bác sĩ già kéo tôi lại ôm tôi vào lòg. Dỗ tôi và lau khô nhữg giọt nước mắt .
- Là tai nạn giao thôg cháu ạ . Chồg cháu lái xe với nồg độ cồn trog máu qá cao .
Tôi mất a rồi…
Trước đó tôi mất a vào tay người khác.
Còn bây h` …
Tôi mất a vào tay thượg đế !
Tôi rủa thầm cuộc đời mìg ..
Trái tim tôi đau thắt lại .
Bà bác sĩ dìu tôi ra ngoài cửa. Hai mắt đag nhoè bỗg ság rực lên .
Gì thế này ?
Một người đàn ông ko đẹp nhưg quyến rũ đag đứg trước mặt tôi .
Thân hình đó, bàn tay đó, bờ vai đó…
Ánh mắt, đôi môi …
Sao giốg a tới từng chi tiết một .
Tôi vươn tay ra quờ quạng .
Một kon người đag sốg thực sự chứ ko fải cái xác lạnh lẽo đag nằm trong kia .
Tôi dụi mắt rồi lại khóc .
- A vẫn còn sốg sao ?
- Chị là Ngọc à ?
- ….
- Em là em anh Hùg. Chắc chị ko biết anh ấy có người e trai sih đôi là e đúg ko? Em tên Tuấn. Hai anh em hầu như ít độg chạm vào thế giới của nhau từ khi ba mẹ mất . Cơ ngơi ba mẹ để lại tuy cùg tạo dựng nhưng 2 chi nhánh cách xa nhau đến hàng ngàn km nên chẳg mấy khi tiếp xúc . Em vừa từ Nam ra , ko ngờ lại gặp chuyện đáng buồn .
- ...
Tôi hiểu rồi !
Người đàn ôg hôm đó ..
Tuỵêt đối ko phải chồng tôi !
- Đây là bức thư anh ấy viết cho chị này . Có đề ngày tháng mới viết hôm qua thôi .
*
" Ngọc à ~
Em đi đâu thế ? Sao lại biến mất khỏi cuộc đời anh ?
Anh đã hỏi mình rất nhiều trong suốt mấy ngày qa điên dại tìm em .
Chăn gối anh cũg gọi thầm tên e rất nhiều trog suốt mấy ngày e ra đi.
A gọi tên em. A gào thét khản giọg .
A YÊU EM.
A NKỚ EM.
Mảh đời kủa a!
Qay về đi. Nói a biết a sai gì . Nói anh biết sao em làm vậy ?
Qay về đi. Cko a iêu em như nhữg khi nắg lên và hoàg hôn tan biến .
Vợ a! người tìg kủa a .
Về đi e …
A sẽ mãi đợi e . Mãi iêu e …
A sẽ tìm e dù e xa cách mấy ..
Vẫn tìm e kể cả khi e đi chệch đường a !
A TÌM EM !
Một nửa kủa a !
Cko a YÊU e suốt đời .
Xin e ! "
*
Ckưa khi nào a thốt ra nhữg lời nói đó với tôi. A chỉ luôn giữ thih lặg.
Tôi hiểu lầm a rồi. Hoá ra chưa khi nào a bạc tìg với tôi, chưa khi nào a fản bội tôi.
Tôi k tkể ngờ a yêu tôi nhiều đến vậy.
Khôg rõ lí do.
Tôi biết a nhiều gái theo , tôi biết họ chỉ chực chộp lấy anh .
Nhưg a chỉ cần tôi vs a yên bình .
Tôi cứ nghĩ anh là đại gia thì sẽ dùg tiền để đổi chác tất cả .
Nhưg tôi sai !
Nhữg dòg chữ a viết thể hiện sự bất lực khi a k biết làm gì khi mất tôi .
Đồg tiền là tkứ có ma lực siêu nhiên nhất , thứ mà kái gì cũg có thể đổi lại được, cũg k tài nào mag tôi về với anh.
Tìh 1 đêm với ai là ảo, còn với anh là thật.
Ckồg e ơi …
Em yêu anh đến muôn đời !
*
Đã là mùa đôg rồi.
Một cô gái mới 21 tuổi đã qa 1 đời chồg đag lag thag trog giá lạnh .
Đám tag ckỉ có 2 người thân thiết: tôi và e sinh đôi của anh !
Tuấn ngỏ ý đưa tôi về.
Tôi ckỉ cười rồi lắc đầu thật nhẹ.
Tôi đau qá. Nỗi đau này ai thấu hiểu đc. đây ?
Gió từg cơn tkổi. Buốt !!!!
Liêu xiêu.
Tôi ckâm 1 điếu Esse, vừa rảo chân, vừa hút…
Tóc tai rối bù, fấn son trôi tuột, mascara nhoe nhoét.
Hàg ngàn hàg triệu kon mắt xéo ngag tôi.
Lại rì rầm. Lại xì xào. Lại bàn tán.
4 thág qa tôi hoá "điếc" với họ.
Giờ vẫn zữ tkói qen.
Mặc kệ.
Câm lặg.
Bước…
*
Xin lỗi anh … 1 linh hồn ko siêu thoát !
Xin lỗi anh …
========== THE END ===========
Xem thêm…

Designer: Su Su; Tham khảo nguồn:duy3s.com/
Xe đẩy hàng Prestar | thang nhôm ghế |